ôm ấp mùa cam

Một trái dưa bị méo, một đám rau èo hơn, một cuốn sách trầy bìa, một cái ly lỡ in hình con chó ngược, một cái dây xỏ dư hột nên không còn là số may mắn… Mình thấy mình nhiều chuyện, thi thoảng xúc động vô cớ…

Bông hồng cài áo

Bây giờ chúng ta có 10 viên kẹo, ta ăn 1 viên thì còn 9 lần ăn nữa thôi. Hôm nay ta gặp mẹ, nói chuyện với mẹ, hôn mẹ 1 cái thì là số lần gặp mẹ cũng ít đi. Bông hồng nào đỏ mấy cũng sẽ tới lúc trắng, người mẹ nào rồi sẽ cũng có lúc chia tay chúng ta.

Thất tịch mùa ngâu

Em tin rằng cuộc sống riêng của Ngưu, Chức đều rộn niềm riêng. Dù ngàn năm nay gặp nhau nhưng có lẽ chỉ để giữ gìn một lời thề hứa, rồi làm sao khi mà mỗi ngày trôi qua có quá nhiều biến cố, có quá nhiều thương yêu đau khổ muốn chuyện trò muốn sẻ san?

hay là nói chuyện lộc vừng…

Hồi còn nhỏ, trong nhà, mẹ sẽ đảm nhận vai “cây gậy”, luôn là người nghiêm khắc đặt mình vào khuôn khổ và cũng không ít lần phải dùng đến roi để phạt khi mình làm sai. Nói như vậy không có nghĩa ba mình là “củ cà rốt”…

người đàn ông ngủ gật giữa Hollywood

Tôi bắt gặp người đàn ông này ngủ say trên một chiếc ghế xếp xách tay, trước dãy thùng rác dài, dưới chân là một túi nilon to thường thấy của những người nhặt ve chai. Phải, ở giữa Hollywood…

mùi tự do đầu tiên

Mùi tự do là một trong những dấu hiệu sớm nhất và ngạc nhiên thay cũng sẽ ở lại sau rốt, để cho ai đó nhận biết hân hoan và vui ca, hoặc ngơ ngẩn choáng ngợp và làm thơ, hoặc nói đơn giản hơn là biết mình được-làm-người một cách sống động.

TAW Kỳ 4: Công cụ THE ARTIST DATE

Phiên hay gọi ngắn gọn The Artist Date là “hẹn hò với chính mình”, với đứa trẻ nghệ sỹ bên trong (đứa trẻ mà bạn đã bỏ quên nó bồ lăn bồ lóc bao nhiêu năm qua). Phiên nhắc lại sách The Artist’s Way hơn 200 trang chỉ có 2 công cụ chính nên thuần thục

15′ viết về tự do

Khi viết, mình thấy được đường đi nhận thức của mình, mình thấy được nó như mình đang nhìn mọi thứ bằng mắt. Một “mình” len lỏi trong dòng nhận thức, tới đây thì đi tiếp, tới kia thì quẹo phải, và mình đi rất thong dong, không phải biết đường đi rồi ép mình đi theo, mà biết…

Cảm ơn nhung nhớ…

Trong lịch sử yêu đương ít ỏi của mình có một người mà mình đã dành thời gian lâu nhất, là mối tình trẻ con 12 năm đơn phương với một cậu bạn cùng trường.