“nỗi sợ chia tay”

“… Trong chuyện tình cảm, mình có 1 thói quen là sợ chia tay vì cả 2 sẽ ko ở trong cuộc sống của nhau, rồi nếu họ cần mình thì sao? Mình sợ ko được là người đặc biệt, người cứu rỗi cuộc đời họ nữa. Vì vậy mà mình luôn nói là làm bạn nhé, luôn ở đó khi họ cần, luôn sẵn lòng chia sẻ và đặc biệt là luôn verbally express điều đó, để cánh cửa luôn khép hờ khi họ sẵn sàng mở ra. 

Nhưng có lẽ giống như bác sĩ tâm lý, thì thân chủ và bác sĩ nhiều khi sẽ ko còn hợp nhau nữa, và người ta sẽ đi tìm tới một nhà trị liệu khác, một cách thức khác. Không có nghĩa rằng mình đã chả giúp được gì, chỉ đơn giản là mình đã giúp xong phần của mình rồi. Và như một người chuyên nghiệp, mình cần để cho thân chủ của mình bước tiếp thôi. Chứ không thể nào cắt hợp đồng với nhau nhưng vẫn nhắn tin sau giờ làm được, thật kỳ cục :P

Nói thì hiểu vậy thôi, mình biết mình còn nhiều thứ để lật mở và nhiều chặng đường, ngã rẽ ở phía trước. Mình nghĩ rằng cái từ “bao đồng” bạn mình đã accuse nó đúng hoàn toàn, vì cái lẽ đó. Không phải là xấu, chỉ là mình luôn muốn ôm trọn câu chuyện của tất cả người khác, để giúp họ, để được involve vào câu chuyện của họ, vì có thể mình đã không dám viết nên câu chuyện của riêng mình. Hoặc có thể, mình đã chẳng có câu chuyện nào cả. 

Việc mình trở nên toxic trong mối quan hệ, ngoài việc kiểm soát thì cùng với nó là việc bị bỏ rơi, à sợ bị bỏ rơi. Nó cũng giống như, hmm không, nó cũng được bao gồm trong những gì nãy giờ mình viết rồi. Đơn giản mà để bóc tách thì mệt mỏi vô cùng. Mình nghĩ là tới đây thì mình bắt đầu cạn cạn ý một chút mà vẫn còn 7 phút, tại cơ bản mình viết xong một đoạn đủ ý thì sẽ cần một chút thời gian để đi tới ý tiếp theo. Giống như viết văn hay bài luận vậy, nhưng free writing thì đâu có ai lập dàn ý trước đâu phải không. 

Mình có nghĩ về việc làm sao để bóc tách bản thân ra thêm lớp nữa, lớp nữa. Và thiết nghĩ làm việc đó một mình có hơi không hợp lí, nó sẽ chỉ work tới một mức độ nào đó và rồi mình cần người khác involve vào hành trình này để mình đối chiếu bản thân, đối chiếu những lập luận bản thân có được với những nhận định của họ. Và để hình ảnh của mình bounce back từ mối liên hệ giữa mình và họ, giúp mình có thêm tư liệu để ngồi nghiền ngẫm với cái câu hỏi tui đang làm gì với cuộc đời vậy nè.

Đó là lí do mình nghĩ tới việc đi gặp therapist. Mình nghĩ mình đã làm được một phần công việc rồi, đã có những ground work, những nền tảng sơ khởi để hiểu rằng hành trình này nó sẽ ra sao, sẽ biến chuyển thế nào, sẽ unexpected một cách cực kỳ expected . Và mình nghĩ một người có chuyên môn sẽ giúp mình đi tới những bước tiếp theo. Có thể là therapist, hay một coach, một healer thế nào đó. Việc mình tự đọc tarot chưa giúp được quá nhiều vì có lẽ với mình, mục đích mình học tarot và đọc tarot để chính là giúp đỡ người khác, haha, kiểu kiểm soát họ bằng trải nghiệm thì sẽ thiếu impact hơn là kiểm soát họ qua lá bài hả ta, giống như đọc tarot thì có cơ hội, ủa nhầm cơ sở hơn vậy. Ừ nhưng chính vì tarot không phải là mục đích quá cá nhân đối với mình, mình ko tự guide bản thân qua tarot được. Cách mình cố self-healing và lắng nghe bản thân, journaling, làm thứ này thứ kia cũng đã break được mình ra khỏi cái vùng tối tối không chịu nghe ai nói kể cả bản thân, cũng khiến mình ngoi ra ngoài. Và không còn hấp hối nữa rồi. Nhưng để bước tiếp có lẽ sẽ cần sự trợ giúp. Và mình nghĩ việc gặp therapist chẳng còn là điều đáng xấu hổ nữa, hồi xưa mình không muốn nghĩ tới chuyện đó vì mình không muốn nghĩ rằng mình không ổn, cũng là một biện pháp chống đối để kiểm soát cảm xúc, suy nghĩ của bản thân. 

Chà, hông biết tại sao mình có cái thói kiểm soát mọi thứ mạnh bạo như thế, trong tinh thần. Mình muốn hiểu hơn một chút về việc tại sao mình, một người có cuộc sống ổn định từ nhỏ tới lớn, lại trở thành một người gặp biến cố, crisis về căn tính, và chạm tới hành trình này. 

Mình hiểu việc là ai cũng có tổn thương, và mọi tổn thương đều cần chữa lành. Dù làm một người lành lặn, thế nào đi nữa, vẫn sẽ luôn gặp tổn thương.

(G.)


• Trích đoạn từ 1/97 bài thực hành Freewriting của nhóm “CÙNG VIẾT MỖI NGÀY” tháng 9.2021. Phiên giữ nguyên flow bài của người thực tập, chỉ chỉnh typo để độc giả dễ theo dõi. Bạn có thể thấy những lỗi nho nhỏ như chính tả, ngữ pháp… nhưng chúng được phép xảy ra khi thực hành Freewriting. Be free!

• Những-chữ-ngang-qua là chuyên mục chia sẻ đoạn ngắn của các bạn thực tập viết-tự-do với Phiên Nghiên và Group thực hành Viết Để Tự Do. Đôi khi trong dòng chảy lộn xộn lấp lánh những điều thật đẹp, những dòng chữ nhỏ thôi nhưng chứa đựng thật nhiều nghĩ suy chân thành, tình yêu sâu kín hoặc lời nhắc nhở dịu dàng. Xin được đọc cùng bạn!

Tặng bánh mì cho Viết để tự do

Viết Để Tự Do được Phiên Nghiên khởi xướng để kết nối những người thích Viết, thực hành Freewriting như công cụ bày tỏ, tìm hiểu bản thân, vì khi một người hạnh phúc sẽ có cộng đồng quanh họ hạnh phúc! Phiên và nhóm thực hiện luôn biết ơn sự chia sẻ của bạn, dù khoản đóng góp bằng “1 ổ bánh mì” hay “1 lò bánh mì”. Biết ơn vài phút mà bạn dành ra để thực hiện nghĩa cử này bằng cách chuyển khoản yểm trợ qua Techcombank/Paypal/Visa tại đây.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s