Về thời gian

VỀ THỜI GIAN

Có một nhà thiên văn nói: Thưa Thầy, còn Thời Gian thì thế nào?

Và người đáp:
Các người muốn đo thời gian, cái vô hạn và bất khả đo lường.

Các người muốn thích ứng hành vi và hướng dẫn đường lối tinh thần mình theo giờ phút và theo các mùa.

Các người muốn tạo thời gian thành một giòng nước để trên bờ ấy các người ngồi ngắm nước trôi xuôi.

Nhưng cái vô thời trong các người ý thức được cái vô thời của đời sống.

Và hiểu rằng ngày hôm qua chỉ là hoài niệm của hôm nay và ngày mai là giấc mơ của hôm nay.

Và cái ca hát chiêm ngắm trong các người vẫn còn nằm giữa giới hạn của lúc đầu tiên giải những vì sao trong không gian.

Ai trong các người không cảm thấy rằng năng lực yêu đương của mình là vô hạn?

Mà lại không cảm thấy chính tình yêu đó, dẫu vô hạn vẫn gói trọn trong tâm hiện thể mình, không chuyển từ ái tưởng yêu đương này sang ý tưởng khác, cũng không chuyển từ ái sự này sang ái tự khác?

Và há chẳng phải thời gian cũng như tình yêu, đều không thể chia cắt và không có bến bờ?

Nhưng nếu trong tư tưởng các ngươi phải đo thời gian thành mùa, hãy để mỗi mùa bao bọc những mùa khác,

Và hãy để hôm nay ôm choàng quá khứ với hoài mong và tương lai với khát khao…”

trích Mật khải _ #Kahllil_Gibran

—-
Bản tiếng Anh:
On Time

And an astronomer said, “Master, what of Time?”

And he answered:
You would measure time the measureless and the immeasurable.

You would adjust your conduct and even direct the course of your spirit according to hours and seasons.

Of time you would make a stream upon whose bank you would sit and watch its flowing.

Yet the timeless in you is aware of life’s timelessness,

And knows that yesterday is but today’s memory and tomorrow is today’s dream.

And that that which sings and contemplates in you is still dwelling within the bounds of that first moment which scattered the stars into space.

Who among you does not feel that his power to love is boundless?

And yet who does not feel that very love, though boundless, encompassed within the centre of his being, and moving not form love thought to love thought, nor from love deeds to other love deeds?

And is not time even as love is, undivided and placeless?
But if in you thought you must measure time into seasons, let each season encircle all the other seasons,

And let today embrace the past with remembrance and the future with longing.

#vietdetudo#phientrich

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s