
Ta chỉ là đứa trẻ,
Đứng bên hiên nhà, nghe ngóng tàn phai.
Hiên nhà là vạt rừng sâu
Là biển cao lộng sóng
Là vũ trụ rộng lắm
Là nơi mình đang trú ở đây.
.
Ta chỉ là đứa trẻ,
Níu bóng hiên nhà, nghe ngóng tàn phai.
Hiên nhà là chỗ trống của người thương
Là cả lời cay của người chưa thương kịp.
Là một kiếp mơ hồ nào ta biết hát
Là mấy buổi mưa đan tay ấm bên đời.
.
Ta chỉ là đứa trẻ,
Thất lạc hiên nhà, nghe ngóng tàn phai.
Hiên nhà là ta quá khứ
Là ta tương lai
Là đau đáu hỏi tìm ta hiện tại,
Là vãng lai ngay vùng sống của mình.
.
Ta chỉ là đứa trẻ,
Trơ trọi trước những ngày chưa biết,
Trơ trọi nhớ những điều trôi biền biệt,
Trơ trọi vỗ những bàn tay mãnh liệt,
Trơ trọi nghe ngóng tàn phai, háo hức vào đời.
Ta chỉ là đứa trẻ,
Ôm lá non tha thiết ngủ dưới hiên nhà…
Phiên Nghiên
CA, 1.6.2022