
“Sáng nay mở cửa phòng, cảm nhận làn gió mát lạnh thổi vào, bước ra cửa hít hà, nghe mùi thơm thoang thoảng từ giàn hoa sử quân tử, thấy mình vừa quen tay lại quay lại sửa lỗi chính tả, lâu lắm rồi mới cảm nhận được làn không khí mát mẻ yên bình thế này, lúc đó mình đã có suy nghĩ là, mình thật sự thích được sống ở Đà Lạt, cảm nhận nó có gì đó hợp với tính cách của mình, có cây cối hoa lá lành lạnh chầm chậm bình yên khong vội vã chút gì đó lãng đãng hoài niệm. Mình có đọc một bài viết về 4 mùa của một cuộc đời con người, xuân hạ thu đông, mỗi người nên sống đúng với cái mùa của mình, mùa xuân là thuở mình mới sinh ra cho đến khi 18 tuổi, tính chất như mùa xuân sinh sôi nảy nở, rồi đến mùa hạ những tháng ngày đôi mươi của tuổi trẻ sống rực rỡ cháy hết mình thu nhặt cho mình những trải nghiệm, mình đã đến lúc lên xe, sáng giờ việc viết bị ngắt quãng, mình cứ thấy canh cánh khi cảm nhận mình có đang sống sai không, khi có xu hứong chỉ muốn sống một cuộc sống nhẹ nhàng, bình lặng, không xô bồ, mơ mộng với cỏ cây hoa lá, không áp lực, tự do. Thấy mình muốn nhiều nhưng lại không quyết tâm cố gắng cho điều mình muốn, thấy ngày trôi qua cứ lãng đãng, bình bình. Rồi tự thấy mình có đang sống sai sống phí không, nhưng ở mặt ngược lại thì lại thấy mình sống vui với hiện tại mà, không lẽ phải cứ ép mình cho một mục tiêu gì đó thì mới đúng. Không biết nữa nó cứ lẩn quẩn trong mình suốt bao năm, sống nhạt nhoà trong vùng an toàn của mình hay dũng cảm chiến đấu tôi luyện để mài thành kim cương. Cứ sống kiểu dùng dằng thế này mình thấy nó không ổn, chẳng sống ở hiện tại cũng không thật sự cố gắng cho tương lai. Mình về độ tuổi là qua hơn nửa cuộc đời thông thường 60 năm, có nhiều thứ nếu không quyết định dứt khoác sẽ khôg có cơ hội hay thời gian để quay lại, rồi sợ mình hối hận khi tương lai lại ê chề không đạt được gì nhìn lại cung không có gì đáng nhớ, nỗi sợ thì nhiều nhưng động lực và kỷ luật bản thân thì lại chưa có. Thui mình gác lại hết nha, mình đi chơi đây, tận hưởng những điều tốt đẹp dễ thương niềm vui khi được đến Đà Lạt nơi chốn giấu thật nhiều kỉ niệm đáng nhớ cùng những người bạn. Có vô tình va vào anh nào dễ thương chưa có người yêu trên đây hôn ta, có một ngôi nhà và một khu vườn đầy hoa cỏ ấm áp gì nữa ta, con gieo vào vũ trụ mong muốn của con nghen…”
(Trích đoạn từ 1 trong 108 bài thực hành Freewriting của nhóm “CÙNG VIẾT MỖI NGÀY” tháng 4/2022.)
• Bạn có thể tưởng tượng được người viết đang ở đâu, như thế nào, khi được nhập dòng một chút cùng suy nghĩ chân thật trên trang viết freewriting của họ. Đây là bài thực hành Freewriting-hiểu-bản-thân chứ không phải sáng tác. Phiên giữ nguyên flow bài của người thực tập, chỉ chỉnh typo để độc giả dễ theo dõi. Bạn có thể thấy những lỗi nho nhỏ như chính tả, ngữ pháp… nhưng chúng được phép xảy ra khi thực hành Freewriting. Be free!
• Những-chữ-ngang-qua là chuyên mục chia sẻ đoạn ngắn của các bạn thực tập viết-tự-do Group Viết Để Tự Do cùng Phiên Nghiên. Đôi khi trong dòng chảy lộn xộn lấp lánh những điều thật đẹp, những dòng chữ nhỏ thôi nhưng chứa đựng thật nhiều nghĩ suy chân thành, tình yêu sâu kín hoặc lời nhắc nhở dịu dàng. Xin được đọc cùng bạn!