viết tự do

“Trong những lúc mệt mỏi nhất, sợ hãi nhất và tự ti nhất mình đã từng nghĩ chồng con sẽ là nơi an trú, là nơi chia sẻ. Đúng, chồng và con luôn bên cạnh, ủng hộ, chia sẻ và nâng đỡ mình nhất. Mình thực sự rất rất biết ơn về điều đó. Nhưng nghĩ lại tại thời điểm của những sự kiện làm mình “đơ” nhất, phản xạ lúc đó của mình là muốn một quyển tập, một cây viết và bắt đầu viết ra những điều mình đang lo sợ, đang làm mình căng thẳng, đang làm mình mất tự ti. Dù là viết hết, dù là chỉ những gạch đầu dòng thôi, nhưng khi đã hiểu rõ được vấn đề của mình, cảm giác xoa dịu đứa trẻ nhỏ bên trong đã làm mình bình tâm hơn, hiểu mình hơn, thả lỏng hơn, chấp nhận bản thể nguyên vẹn cả tốt và xấu của mình hơn, và để rồi từ đó lại tiếp tục hành trình “sống” và viết tiếp câu chuyện của bản thân cho những ngày còn lại vẫn hiện hữu.

Có thể nói năm qua là năm mình đã viết được nhiều chữ nhất, bằng gần 30 năm sống trên đời từ trước đến nay. Việc viết giúp mình nói lên được những suy nghĩ của bản thân, giúp mình nhẹ nhàng áp dụng trong công việc, và điều quan trọng nhất khi mình chấp nhận và khoan dung với chính mình hơn, mình cảm thấy yêu đời hơn cả về những khuyết điểm, những mặt tối. “Đứa trẻ nhỏ” đã giảm dần số lượng bị la mắng, thay bằng sự ân cần động viên, nhắc nhở, để từ đó mà cố gắng dù một chút nhỏ thôi, để lớn dần lên qua những trải nghiệm nhỏ cuộc sống mang lại.

Và không chỗ nào khác, là cái bàn màu nâu nơi mình làm việc dù chẳng rộng rãi gì vì đã bị hai cái màn hình desktop hiên ngang giữ chỗ, là quyển tập to đùng chứa đựng rất nhiều nội dung ghi chú linh tinh cả công việc và cả “hôm nay đi siêu thị cần mua gì”. Chỉ cần cây viết còn mực đã là nơi giúp mình lấy lại cân bằng cho những giây phút yếu lòng và bão giông nhất. Dạ, đơn giản và giản đơn như thế ạ chị Phiên.

Cảm ơn chị Phiên và Viết Để Tự Do nhiều lắm. Cái duyên đến với việc viết và đặc biệt viết để “tự do” đã giúp em tự tin hơn vào bản thân rất nhiều, vì em biết lúc nào cũng có một “người bạn viết” luôn bên cạnh mình, vì em biết hành trình sống của mình ở thế gian này bớt cô đơn và bớt cảm giác sợ hơn. Ai đôi lúc cũng có thể rời xa mình, điều đó hết sức bình thường, em chấp nhận quy luật ấy, chỉ cần bản thân mình vẫn luôn ở đó, hiểu mình và biết mình muốn gì là đã đủ đối với bản thân em. Cảm ơn sự kiên trì và bền bỉ của chị mỗi ngày trong việc chia sẻ việc “Viết Để Tự Do” đến với mọi người…”

(N. viết)

——
*Lời Phiên: Đoạn viết chủ đề An Trú Ở Đâu? từ project viết chung “Trò chơi tháng 12” năm 2021 trên Viết để tự do. Cảm ơn người viết đã dành thời gian nhìn lại nơi an trú của mình trong giông bão năm qua. Cảm ơn người đọc dành thời gian cùng thực tập lắng nghe, chia sẻ những cảm xúc này. Thương chúc tụi mình thân tâm an lạc.

Tặng bánh mì cho Viết để tự do

Viết Để Tự Do được Phiên Nghiên khởi xướng để kết nối những người thích Viết, thực hành Freewriting như công cụ bày tỏ, tìm hiểu bản thân, vì khi một người hạnh phúc sẽ có một cộng đồng quanh họ hạnh phúc! Phiên và nhóm thực hiện luôn biết ơn sự chia sẻ của bạn, dù khoản đóng góp bằng “1 ổ bánh mì” hay “1 lò bánh mì”. Biết ơn vài phút mà bạn dành ra để thực hiện nghĩa cử này bằng cách chuyển khoản yểm trợ qua Techcombank/Paypal/Visa tại đây.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s