
“Năm đầy biến động dần khép lại đưa cuộc sống mình trở về 0. Có những lúc tuyệt vọng đến “vô cực”, mình đã nghĩ khép lại cuộc đời nhưng thật nực cười là mình không đủ can đảm. Lý trí đã khống chế mình bằng cái tư duy logic kỳ quái, mình nghĩ và đếm những người bạn tốt bên cạnh mình.
Bất ngờ là mình chỉ có vài người bạn đếm trên 1 bàn tay chưa đầy nhưng ai cũng giúp đỡ, truyền tải nguồn năng lượng tích cực đến mình. Giúp đỡ về cả vật chất lẫn tinh thần, và ai cũng nói với mình: Cố lên! Chị xem em như người thân, người một nhà mà, lúc này cùng nhau vượt qua mới là quý. Họ luôn hướng mình ra khỏi những suy nghĩ tiêu cực.
Mỗi ngày, cuộc sống thực tế, những điều mình quan tâm lại hút về toàn tiêu cực, như dẫn mình vào một căn phòng tối om. Nhưng những người bạn luôn đồng hành, lắng nghe những chia sẻ, cho mình chút ánh sáng, hy vọng, kéo năng lượng của mình lên cho mình cảm giác ấm áp. Và tự nhiên mình muốn được an trú trong đó. Mình chọn lại điều mình quan tâm mà hướng đến, nơi của tình yêu thương, thấu hiểu, nâng đỡ nhau. Rồi vũ trụ cũng quăng cho mình cái phao để bám vào, là những video luật hấp dẫn, những khóa học khám phá bản thân, đưa mình đến những nơi làm bạn với chữ, cho mình 1 người bạn đồng hành chia sẻ mới.
Mình cám ơn vũ trụ, cám ơn những người bạn luôn vực mình dậy, dùng tình yêu, thấu hiểu, đồng cảm xây cho mình túp lều an trú và thổi đầy năng lượng tích cực vào đó để sưởi ấm cho mình. Mình xin cảm ơn và gởi gắm nguồn năng lượng ấy đến tất cả mọi người.”
(C. viết)
——
*Lời Phiên: Đoạn viết chủ đề An Trú Ở Đâu? từ project viết chung “Trò chơi tháng 12” năm 2021 trên Viết để tự do. Cảm ơn người viết đã dành thời gian nhìn lại nơi an trú của mình trong giông bão năm qua. Cảm ơn người đọc dành thời gian cùng thực tập lắng nghe, chia sẻ những cảm xúc này. Thương chúc tụi mình thân tâm an lạc.