Nỗi buồn

Chúng tôi ngồi cùng nhau và nói về một nỗi buồn không lý do,

để thấy lòng mình mềm lại.

Nào đâu phải thứ gì cũng cần hiểu rõ,

như nỗi buồn này chỉ ở đó,

tiếng vọng thì thầm:

“Bạn có thấy tôi chăng?”

“Lòng thật bình yên mà sao buồn thế.”

Khánh Ly hát thong dong,

còn chúng tôi yên ả ngắm

ừ, sự thật.

đôi khi,

“bên đời hiu quạnh”

một mình ên.

từng ấy gương mặt nỗi buồn không tên

gom hết lại thành muôn khoảng trống,

chẳng hiểu nổi vì sao hoa nở rộ bỗng biến thành hố thẳm

và tha thiết vừa hay lại biêng biếc nỗi buồn?

thôi thì cho mình được trang trọng ngồi cùng

khoảnh khắc này

chỉ vậy

mà thôi.

Phiên Nghiên

CA, 2/2025

.viết sau phiên Khai vấn hôm nay.

Cảm ơn bạn coachee đã cho mình được bước vào vùng sống của bạn và trò chuyện, nhìn sâu về những điều tưởng như không thể nói, tưởng như chẳng ích gì, nhưng lại là một phần rất quan trọng trong đời-người đang sống.

Tặng bánh mì cho Viết để tự do

Viết Để Tự Do được Phiên Nghiên khởi xướng để kết nối những người thích Viết, thực hành Freewriting như công cụ bày tỏ, tìm hiểu bản thân, vì khi một người hạnh phúc sẽ có một cộng đồng quanh họ hạnh phúc! Phiên và nhóm thực hiện luôn biết ơn sự chia sẻ của bạn, dù khoản đóng góp bằng “1 ổ bánh mì” hay “1 lò bánh mì”. Biết ơn vài phút mà bạn dành ra để thực hiện nghĩa cử này bằng cách chuyển khoản yểm trợ qua Techcombank/Paypal/Visa tại đây.

Bình luận về bài viết này