
Bạn nói, thật thoải mái khi không bắt buộc mình phải đổi thay cho giống ai, mà là cho phép mình được nhìn thấy, tận hưởng và chấp nhận mình. “Nó sướng gì đâu!”
Nhìn lại bạn thấy quyết định vẫn là thứ đã biết rồi, cái khác đi chính là tâm thế của bạn.
Vài điều bạn làm được trong lần này là
cho mình không gian xử lý cảm xúc trước khi quyết định
cho mình được fair với mình
và cho mình nhờ người nào đó “đệm” giúp mình phần khó.
Cảm giác lo lắng, mệt mỏi, ko thể quyết định của bạn trong câu chuyện buổi đầu đã chuyển thành nhẹ nhõm, yên lòng sau nửa chặng Ngồi Lại Với Mình.
Thành ra, Ngồi Lại Với Mình(*) là khoảng không gian và thời gian cần thiết để giúp mình nhìn kỹ mong muốn của mình, nhìn cái gì thực sự cản mình, cảm xúc gì ở đó, rồi quyết định trải nghiệm
Mình nhìn thấy tự do trong quyền tự quyết, và khả năng dung chứa thế giới bên ngoài lẫn bên trong
Cảm ơn bạn cho phép mình đi cùng tới đây nghen!
Phiên
