
Lần đầu tiên trong đời cầm QR của Linkedin trên tay, đi vòng quanh trò chuyện kết nối với nhóm coach toàn là dân HR, Education, Tech… mấy chục năm tuổi nghề trở lên. Mình U40 có lẽ là đứa coach trẻ nhứt nhì nhóm đó.
ICF Annual Members Meeting vùng vịnh diễn ra trong bar ấm cúng nơi toà nhà 106 tuổi giữa San Francisco. Mọi người đều là thành viên và coach thực hành theo chuẩn ICF, hầu hết làm internal coach, hoặc từng làm HR và đã đủ tài chính nên ra làm coach thôi vì mê nghề.
Mình đã mở mắt thiệt nhiều khi đi gặp mọi người in-person. Mỗi tháng hội ngộ ở các workshop online hay lớp CCE cũng là một kiểu không khí, nhưng ở đây, giữa bar ấm cúng khu Nob Hill này, lại là một kiểu khác.
Xôn xao chuyện trò. Xôn xao thăm hỏi.
Không khó để nhận ra 90% các “cụ” là business coach, với số giờ coaching tính bằng ngàn. Tất nhiên rồi, xứ Cựu Kim Sơn, phía bắc của trung tâm công nghệ cao Thung lũng Silicon thì ngách này triển nở nhất, dễ ‘mần ăn’ và nhiều cơ hội nhất.
Khi bạn hỏi mình “là coach gì?”, thì nhiều hơn 2 người hỏi lại mấy chữ “self-awareness coach”. Bạn còn thẳng thừng thủ thỉ, khách hàng của Phiên làm sao biết họ cần, khi ai cũng nghĩ rằng họ đã hiểu họ? Mình thủ thỉ lại, hiểu-mình là hành trình trọn đời, rồi sẽ tới lúc họ cần tui! ![]()
Mình gặp được nhiều người thú vị lạ lùng. Có người với mục tiêu riêng, không cùng niche, họ di chuyển ra khỏi mình rất nhanh, lịch sự và thẳng thắn. Có người nói chuyện rỉ rả từng khúc từ đầu tới cuối buổi, vì nhận ra core values trong đời sống giống nhau, hoặc nhận ra cùng thích nghiên cứu sự tương đồng của đạo Phật và coaching ![]()
Dù câu chuyện, tính cách người này người kia hong ai giống ai nhưng trên hết là một dòng năng lượng đồng chảy: Tụi mình đều muốn làm việc với con người.
.
Nhìn lại mình,
Gần 3 năm chính thức học và làm coaching.
Gần 50 khách hàng sỉ lẻ.
Việc coaching giúp mình chính thức được kết nối trực tiếp và sâu sắc với rất nhiều người mà trước giờ chỉ ở mức độ sơ giao biết nhau, hoặc từng là độc giả.
Mình không biết sau này còn làm coach nữa không, nhưng bây giờ mình đang tận hưởng hành trình ngang dọc. Mình được học từ cộng đồng và cilents nhiều lắm! Cái đáng quý nữa là mình được có những kết nối sâu sắc trong một khoảng thời gian ngắn, chất lượng.
Hai chữ “đồng hành” chưa bao giờ đẹp tới vậy. Dù cảnh trí là sa mạc hay rừng thẳm, là vực sâu hay trăng cao, thì có người cùng-đi đều trở nên sinh động và bớt đáng sợ.
Một bài học lớn khi làm Khai vấn là trong thế giới dường như nhiều bất trắc và thay đổi quá nhanh, việc cùng tạo ra safe space có thể giúp người ta vững chãi đi tiếp. Mình không đưa ra lời khuyên, mà as a coach, học cách hiện diện, lắng nghe, và đồng hành.
Nhiều hơn đôi lần, phiên coach thành nơi trú ẩn sau cơn bão. Tụi mình cùng nhau, từng bước, trải mình ra để dám sống trọn vẹn cuộc đời đang có trong tay.
Với lòng biết ơn sâu sắc những người đến bên đời trong hành trình này.
Phiên Nghiên – Cảm ơn tháng 12/2024
(tháng 12/2024 là tháng xui nhất trong 5 năm trở lại đây, nhưng mình chọn ghi lại một hành trình đẹp về Khai vấn vì mấy cái xui ấy mình cũng từ từ xử được, còn journey này xứng đáng để neo.)
*MỘT ĐOẠN CÙNG ĐI 🗒️ Chữ dành cho tháng 12 năm 2024
