
Hong ngờ bộ phim Piece By Piece nhỏ nhắn gọn gàng kể về hành trình làm nghệ thuật của một producer có thể làm người xem thấy tươi mát và xúc động tới vậy!
Câu chuyện lớn lên của Pharrell khiến mình nhớ tới một phần tuổi thơ của mình, với những đam mê thuần khiết nhưng tồn tại hơn là một sở thích, đứa trẻ đó âm thầm được nâng đỡ và quan sát cuộc đời bằng nghệ thuật.
Điều may mắn của đứa trẻ đó chính là có được sự hỗ trợ từ gia đình và “đồng bọn”.
Điều can đảm của đứa trẻ đó chính là dám sống với những cái thấy của riêng nó.
Điều kỳ diệu của đứa trẻ đó chính là biết kham nhẫn với mọi điều đang làm, biết rằng bị từ chối nhiều lần ko phải là thất bại hay đáng thất vọng, mà là dấu hiệu của việc mình có thể nỗ lực và cải thiện hơn nữa.

Mình đi coi phim với chủ ý nghe nhạc nhưng lại được gặt thêm nhiều góc nhìn hay ho về con đường phát triển cá nhân, về cốt lõi tuyệt đẹp từ ánh sáng cộng đồng và tâm linh, về tình thương gia đình bè bạn, và về cách chúng ta đang sống.
Nếu là một bộ phim autobiography bình thường thì có lẽ cũng bình thường, nhưng sự giao duyên ngẫu hứng mới mẻ giữa thể loại kể chuyện tiểu sử và hoạt hình bằng Lego lại hiệu quả, hài hước và duyên dáng bất ngờ.
Những đoạn miêu tả feelings với âm nhạc như NÓI ĐƯỢC LÒNG MÌNH bằng ngôn ngữ điện ảnh.
Và hong ngờ là tui từng nghe qua nhiều nhạc của nhân vật chính Pharrell Williams tới vậy!

Với mình, nếu Whiplash nói về một phần gai góc tối tăm chân thực trong con đường làm art thì Piece By Piece như một cái ôm chặt ấm áp đầy tin tưởng cho những ai đang trên con đường đem cái đẹp cái giỏi của mình tặng lại cuộc đời…
